Thơ của Nguyễn Xuân Từng
(Nguồn: VNĐN
số 32 - tháng 7 & 8 năm 2019)
(Tặng vợ nhân sinh nhật lần thứ 67)
Cũng vẫn là em - bếp lửa hồng
Sưởi ấm anh khi mùa
đông giá
Vẫn là em bến sông
tháng hạ
Tắm mát anh dưới nắng
chói lòa.
Gần nửa thế kỷ đã trôi
qua
Đắng cay nhiều, ngọt
bùi quá ít
Chặng đường xa vai em
kĩu kịt
Gánh nặng gia đình
trong đó có anh
Vẫn êm ả như biển
sáng trong lành
Em chẳng hề than thân
trách phận.
Nhưng có lúc biển
xanh nổi giận
Sóng tung bờm ào ạt
nghiến bờ anh!
Anh biết chứ: vì anh,
em nặng gánh
Đồng lương hưu đầy đủ
chỉ trong mơ.
Cứ trách anh đi, hỡi
em yêu quý
Bởi với anh :
viết kịch,
làm thơ
chẳng giàu có bao giờ…!