Lê Thị Hồng Nhạn
HẠ RƠI
Có ai không?
Ghép giùm em lời ca lỗi nhịp
Khi ve buồn thời Covid
Vì mùa hạ không về.
Có ai thẫn thờ sân trường vắng
Nhặt chút yêu thương
Chút buồn chút nhớ
Mùa hạ khẽ rơi!
Có ai mỏi mắt ngẩn ngơ
Tìm nhành phượng đầu tiên ép vở
Tìm bạn bè qua facebook
Tìm thầy cô qua buổi học online
Rồi ngày mai
Khi yêu thương đủ ấm
Đại dịch sẽ qua
Chú ve xác xơ về
tìm mùa hạ…
…có em…

Ảnh nghệ thuật Vũ Thiên Vũ
Nguyễn Huyền Quy
CON THUYỀN CỦA MẸ
(Cho con Duệ Trí)
Chiếc xe mẹ tựa con thuyền
Con như ngọn gió tự miền tương lai
Đi từ lớp một, lớp hai…
Thuyền xe mẹ chở, ngày ngày hằng mong
Một vùng ấm áp sau lưng
Cho con ánh sáng dặm đường lớn khôn
Mai ngày ra với nước non
Nhẹ tênh thuyền mẹ khuất chìm trời mây...
Nguyễn Thị Hiền
PHỐ ĐỢI
Em lạc bước
Quán xưa mình hò hẹn
Chiều cô đơn nhìn sắc nắng hanh vàng
Ly cà phê hôm nay sao chợt đắng
Anh nơi nào còn nhớ buổi thu sang.
Em khắc khoải vịn lòng vào nỗi nhớ
Lần tìm về những kỉ niệm ngày xưa
Con phố nhỏ tường loang màu rêu phủ
Người đã xa
Mà tình ngỡ như vừa.
Có những lúc tưởng chừng như với được
Vậy mà xa, xa tận phía chân trời
Từng đêm trắng gửi hồn theo mây gió
Tưởng ngọt ngào bỗng chốc hóa chơi vơi...
Đời vạn nẻo, bóng câu trôi qua vội
Có khi nào lòng chạnh nhớ người thương
Có tiếc nuối một thời ta nông nổi
Để duyên trời lạc hai phía tơ vương.
Nay thu đến lại bồi hồi xao xuyến
Chim líu lo và gió hát lưng trời
Em vẫn thế một mình trên phố đợi
Anh hãy về...
Cho phố bớt lẻ loi.

Tranh Nguyễn Khôi
Trần Thị Bảo Thư
GIÁ NHƯ ĐÊM KHÔNG CẦN PHẢI NGỦ
.
Đêm sầm sẫm trăng màu cỏ biếc
Chiếc mộng xanh cài tạm ở đầu hè
Tiếng à ơi giữa đời thường mải miết
Sợi lạt mềm vết dao ngọt lòng tre
.
Đêm nhớ mẹ tưởng quặn vì sao sáng
Mẹ tái sinh trong da thịt đất trời
Ngửa tay hứng giọt long lanh mặn đắng
Câu thơ buồn như mắt trẻ mồ côi
.
Sâm sẩm tối từ bụi tre đầu xóm
Gió nồm nam vít cong cả cánh buồm
Tháng giêng chảy trên dòng sông góa bụa
Rồi mưa phùn đưa tiễn một mùa đông
.
Giá như đêm không cần phải ngủ
Ngủ nhiều khi cũng chỉ để đỡ lòng
Biết là mẹ đã tái sinh vào nắng
Về đỏ trời hoa phượng quê hương
Đêm là đợi phía bên kia trở lại
Mẹ cười xòa cơn mưa đổ đền cây
Trong chuyện kể từng chân dung sáng tối
Muôn mặt đời xúc xắc vòng xoay
Nhớ mẹ quá, mơ hồ như nước chảy
Những giọt trăng qua khe liếp năm nào
Sờ thấy được mùi ngô bung ruộng mót
Tiếng dế mèn rúc rích ở gò cao
Đi kiếm củi cho mẹ về nhóm bếp
Để mẹ vui ở lại bên này
Những rơi vãi trên đường trần cũ nát
Lại ngoái nhìn từng dấu vết bàn tay.