Thứ 6 - 26/02/2016
Màu đỏ Màu xanh nước biển Màu vàng Màu xanh lá cây
Chào mừng kỷ niệm 50 năm giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 - 30/4/2025)
Chào mừng Đại hội Hội Văn học Nghệ thuật Đồng Nai lần thứ VII (nhiệm kỳ 2025 - 2030)
“Rực rỡ sắc mai vàng, mừng Đảng, mừng Xuân, mừng Đất nước vươn cao tầm đổi mới; Thắm tươi màu cờ đỏ, chúc Đoàn, chúc Hội, chúc Đồng Nai nỗ lực để thành công" (Dương Thanh)

Tác phẩm sáng tác trẻ

ÔNG NGOẠI

Ông ngoại trở về khi tôi lên bốn tuổi. Từ đó, tôi thường được nghe ông kể về những câu chuyện chiến trường, bom đạn. Ông tôi là thương binh - người lính trở về sau khi đã để lại một phần thân thể trên chiến trường miền Đông Nam bộ. Chiến tranh đã đẽo gọt một phần cơ thể và cả tâm hồn ông. Cũng bởi vậy mà những câu chuyện ông kể vừa hào hùng, vừa day dứt, đau thương…

CUỘC ĐỜI CÂY HOA HỒNG

Tôi là một cây hoa hồng nhung đỏ rực sống trong một khu rừng rộng lớn. Cuộc sống của tôi và những cây hoa khác luôn rất bình yên. Buổi sáng, tôi đón lấy những giọt sương. Tiếp đến thì tôi ăn sáng bằng ánh nắng ban mai. Xuân đến, các loài hoa đều đua nhau khoe sắc. Hoa cúc vàng tươi, hoa đào hồng phấn, hoa hồng tím mộng mơ... Các loài hoa đều khen ngợi tôi.

BÚT CHÌ ĐẸP TRAI

Trong hộp viết của bé An, chiếc bút chì đỏ luôn tự tin mình “đẹp trai" nhất! Các bạn nhìn mà xem, chú có một nước da bóng láng màu đỏ rực như màu khăn quàng. Trên đầu chú đội chiếc vương miện vàng lấp lánh đầy uy quyền. Mỗi lần bé An cầm bút chì lên, nắn nót viết từng con chữ to đùng là bao nhiêu ánh mắt từ những cô cậu nhà bút chì xung quanh đổ dồn vào chú, gọi chú là “Bút Chì đẹp trai". Thỉnh thoảng chú cũng thấy run lắm nhưng chú hãnh diện nhiều hơn

RƯNG RƯNG TIẾNG PHÁO GIAO THỪA

Tôi hỏi khi ba đèo tôi lên con dốc về xóm nhỏ. Tháng Chạp mưa lất phất suốt mấy tuần liền khiến đường trơn, đất nhão, hai bánh xe ì ạch leo dốc, giữa những vòng quay chậm chạp, ba chỉ “ừ" khe khẽ đáp lại tôi. Năm ấy nhà tôi có pháo. Ba và mẹ đã bàn tính rất nhiều trong những bữa cơm trước đó mới quyết mua mấy phong pháo về đốt. Xóm nhỏ của tôi khuất sau mấy vạt nương, gọi là xóm nhưng chỉ dăm mái nhà chụm lại, bình thường, cả xóm chung nhau mua pháo đốt nhưng năm ấy có lẽ nhờ mùa màng khấm khá nên mỗi nhà tự đốt riêng, tôi nghe lỏm người lớn nói chuyện, biết rằng pháo có rất nhiều loại nên mỗi lần định mua thường phải hỏi thăm người này người kia và cầm lên đặt xuống, cân nhắc chọn lựa rồi mới mua. Tôi vẫn còn nhớ những dây pháo màu hồng dài bằng người tôi khi ấy, ba lấy cho xem lúc mới mua về vì chị em tôi háo hức quá. Để pháo nổ được to, ba sẽ cần đến cái thùng phi, may thật, hồi ấy nhà tôi có một cái.

BẾN BỜ

Thằng bé Tài đang ngọ nguậy không yên trong lòng tôi. Nó ưỡn cong, trườn mình lên mọi hướng, nước mắt rơm rớm, nấc lên vài tiếng o oe. Dường như đang khó chịu một điều gì đó.

TỰ TRUYỆN CỦA DỪA ĐIẾC

Cú chạm đất đầu tiên làm Dừa Điếc đau điếng. Nó co mình lăn lông lốc rồi dừng lại trước nhà Kiến Vàng. Xém chút nữa thôi, Kiến Vàng đã phải chịu cảnh màn trời chiếu đất. Chưa kịp định hình và thôi bớt cơn đau, Dừa Điếc đã phải nghe thêm nhiều tiếng quở trách của Kiến Vàng. Ở xóm Bờ Dừa này, ai còn lạ gì với tính nết khó khăn, chi li từng chút một của Kiến Vàng. Từ hồi còn ở trên cây, Dừa Điếc đã thấy Kiến Vàng tranh chấp ranh đất với hàng xóm, đay nghiến với cô Mưa hay càm ràm với đồng loại. Thật khó để chung sống hòa thuận với Kiến Vàng, hàng xóm thường bảo vậy.

NHỚ VỀ BÁC - TỔNG BÍ THƯ NGUYỄN PHÚ TRỌNG

Có lẽ ngày ấy là ngày mà cả đời này tôi không thể quên được. Vào thời khắc ấy hàng triệu con tim người Việt Nam đều hướng về Tổng Bí thư Việt Nam Nguyễn Phú Trọng - sự ra đi của Bác chính là nỗi mất mát lớn của dân tộc mà một người trẻ như tôi cũng cảm nhận được nỗi xót xa ấy.

KHI TÔI VÀO ĐỜI

Khi tôi 18 tuổi, ước mơ lớn nhất của tôi là được đặt chân đến một trường đại học ở thành phố, hằng ngày đều được đi qua những con phố sầm uất và toà nhà sang trọng. Sài Thành với tôi khi đó là vọng tưởng đẹp đẽ và tráng lệ. Còn nhớ tôi đã nắn nót viết từng nguyện vọng đại học như đang cẩn thận chọn nơi để bản thân được "nở mày nở mặt" nhất. Tất cả nguyện vọng của tôi đều là các trường ở Thành phố Hồ Chí Minh.

BUỔI WORKSHOP(*) CUỐI CÙNG

Khoa sửa soạn balo, lại chuẩn bị cho một cuối tuần như thường lệ. Anh sẽ tới Tầm, gặp những người bạn cùng đam mê và lại được nghe những phóng viên ảnh khách mời kể lại câu chuyện nghề của họ. Với một sinh viên như Khoa, đây là những cơ hội hiếm có để có thể tiếp cận gần hơn với giấc mơ báo chí mà từ lâu anh đã ấp ủ.

CHÀNG GIÓ CÓ MỘT GIẤC MƠ

Anh Gió về xóm Mù U vào buổi trưa hè nắng gắt. Những dòng nắng trút xuống xóm Mù U làm dân cư trong xóm như muốn khô héo đi, mặt nước nóng ran, bốc từng dòng hơi khô khốc, nhà Lìm Kìm không biết lặn hụp ở đâu mà không thấy tăm hơi, bình thường vào giờ này chúng đã ầm ỉ không để ai ngủ nghê gì.

1 - 10 Next
Object reference not set to an instance of an object.

Liên kết webiste

Thăm dò ý kiến

Đánh giá về trang thông tin điện tử Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Đồng Nai

 

Số lượt truy cập

Trong ngày:
Tất cả:

HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT ĐỒNG NAI
Địa chỉ: 30 Đường Nguyễn Ái Quốc, P.Tân Tiến, Thành phố Biên Hoà, Đồng Nai
Điện thoại : 02513.822.992; Email: hvhnt@dongnai.gov.vn
Chịu trách nhiệm xuất bản: NSND. Đạo diễn Giang Mạnh Hà – Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Đồng Nai.
Trưởng Ban biên tập: Trần Thu Hằng​​