TRẦN VÕ THÀNH VĂN
Mưa khuya
Những khuya mưa gió cũ càng
lòng tôi sông rộng tạt ngang cuộc trần
tao phùng xanh mộng phù vân
tay trong tay ấy ân cần, mới thôi
những khuya tâm sự lở bồi
phận sông sông chảy, phận đời đời xa
với ai tâm sự thật thà
trời ly biệt khác chi là hố sâu
những con sông lỡ mộng đầu
vì chăng nước mắt biển dâu đã đầy?
giữa dòng nghi hoặc trùng vây
trái tim hóa kiếp thành bầy sao trôi...
PHẠM THANH HÀ
Gốm Biên Hòa & tôi
Tôi ngồi lặng giữa men say đất lửa
Gốm bên đời như một mảnh hồn xưa
Mỗi hoa văn là một miền thương nhớ
Mỗi dáng bình như dáng mẹ ngày xưa...
Bách hoa đó tươi vui màu kỷ niệm
Lộc bình xen thơm mùi khói tháng năm
Lò nung ấy trái tim luôn rực cháy
Như đời tôi gửi trọn sắc men này.
Tôi chẳng nói nhưng lòng như đang hát
Gốm lặng thinh mà biết cả trăng, sao
Nâng từng dáng tôi nghe từng mạch đất
Nơi phù sa nụ cười hóa ngọt ngào.
Người ta hỏi vì sao yêu gốm thế?
Tôi mỉm cười chẳng thể nói thành tên
Chỉ biết rằng trong men và trong gió
Có bóng tôi ngồi mãi với bình yên.
NGUYỄN THỊ HIỀN
Thị Mầu
Chính chuyên ai bảo là em
Đã yêu quên hết, chả thèm tiết trinh
Người thương thì bảo đa tình
Còn ai nỡ ghét bảo mình lẳng lơ
Trăm năm bia đá trơ trơ
Nghìn năm bia miệng bao giờ cho tan
Trăng lên lại xuống, trăng tàn
Yêu nhau tiếc cái ngàn vàng làm chi
Tình ơi đã trót trao đi
Để em ôm hận tình si... lên chùa...
Sân đình táo rụng trời mưa
Em là gái rở sớm trưa đi rình.
TRẦN THỊ BẢO THƯ
Ban mai xanh
.
Ánh lửa hàn, vạn ngôi sao mặt đất
Những đường băng như đang bay lên
Áo thợ sắc màu bản nhạc không tên
Cánh cò bên sông chập chờn sóng nước
Giữa điệp trùng vườn xa Nhơn Trạch
Là vành đai bao bọc Long Thành…
Những bàn tay sắp xếp lại khoảng xanh
Những đôi mắt dõi chân trời tít tắp
Đá sỏi, xi măng, muôn vàn tất bật
Tiếng hát em dịu mát công trường…
Tôi đến Long Thành
một ngày mùa đã đọng hương
Một ngày cây đơm trái ngọt
Những ngôi sao bay lên từ mặt đất
Những đường băng sải cánh tới tương lai
Long Thành lấp lánh một ban mai…
LÝ THĂNG LONG
Hái quả điều Bình Phước
Khi tôi hái quả điều Bình Phước
Đã nghe tiếng giòn, ngọt rụm qua tai
Và nghe tiếng trẻ em tập đọc
Ai nhắc câu ca ru lớn hoài...
Khi tôi cắn quả điều Bình Phước
Là đã lỡ chạm môi đào -
nàng gìn giữ thuở còn son
Vịn câu thơ thả bến sông trăng sáng
Tròng trành sương chở khuyết lại tròn
Hỏi người có từng nghe cay mắt
Tròn vành mẹ ngả nón quai thao
Chuyến tàu Bắc - Nam ngày thống nhất
Đội quân quyết thắng vẫy tay chào
Ngày mai đường quen xứ lạ!
Mẹ dìu em, thả bước vào đời
Hỏi cây ai trồng mà lớn
Quả xanh cành lúc lỉu trĩu hương rơi?
Khi tôi đi dưới những tán điều Bình Phước
Là đi qua một đoạn sử nước mình
Và khi chân mệt, lưng tựa núi
Lặng nghe suối hát khúc điêu linh…
Các anh ơi!
Nương cội cây có lạnh
Các anh đã ghì từng tấc đất chẳng buông
Để tán xanh bao đàn em khôn lớn
Tỏa bóng che rợp ngát đoạn trường...
Nguồn: Văn nghệ Đồng Nai số 90 (Tháng 8 năm 2025)